verse: [Cmaj7] Có lẽ duyên nợ của [Gmaj7] ta ở kiếp [Bm7] trước, giờ đã trả [Em] xong nên [D] em rời đi [Cmaj7] Linh cảm em đã [Gmaj7] có ai rồi cất [Bm7] bước, cũng chẳng cản [Em] ngăn em được   [Cmaj7] Thấy em đang có ai đợi [Gmaj7] rồi, nhiều điều anh vẫn muốn nói [Bm7] Em bảo rằng thôi, có lẽ [Em] em muộn [D] rồi   [Cmaj7] Muốn níu tay em lại...