(Capo 4) Từ [C]giây phút ấy, đó chính[F] người, gạt mọi đau thương bước đến bên[C] cạnh. Dù [Am]giây phút ấy đã trôi [Em]qua nhanh, nhưng ánh [F] mắt này, chỉ muốn[G] anh thôi. Người như cơn[C] gió, bước đến[F] dịu dàng và rồi em ước chẳng phải[C] là định mệnh. Em [Am]cứ ngây dại, [Em]lần thấy nụ cười ấy[F] và ánh mắt, em chẳng thể nói[G] thành...