CAnh ngồi trong gốc, Quay sang thằng nhóc, vẫn Emđang òa lên khóc.
Rằng chuyện tình yêu, chẳng Amgiống như mông đợi,
Người ta đã cất lên lời, một Fmtiếng chia tay đau thật đau.
CAi ai cũng hiểu nếu chỉ là một thằng nhóc, thì biết Emgì về tình yêu ?
Muôn nơi dù muôn kiểu, thôi cứ Amkhóc cho một lần,
Niềm đau sẽ nhân vạn lần, nếu cứ Fmtrốn tránh mãi những tổn thương.
Rồi nó Cbước đi, Dù lệ đắng khóe mi, Mọi lời Emnói bỗng nhiên trong đầu nó ít đi
Nó không Ambiết nó phải đi về đâu? Về đâu Fmmới ôm hết những ưu sầu
Nhìn tia nắng Ckia tan ra Chẳng yên giống Emnhư hôm qua,
Liệu mưa sẽ Ammang cô đơn kia bủa vây, Làm cho chúng Fmta sẽ chẳng bao giờ thấy
Liệu trong trái Ctim hôm sau còn mang bức Emtranh bên nhau
Nhờ mưa cuốn Amtrôi đi những gam màu ấy, Để cho bức Fmtranh chẳng còn ai nhìn thấy.
Và Canh cũng giống như thằng nhóc, Mãi tìm Emkiếm một nơi là tự do
Rồi quên Ammất anh đánh rơi những gì Dù ngày Fmmai anh có làm được chi ?
Kia là giọt Csương đang lắng trên mái nhà, Anh vội níu Emkéo những thứ đã từng là,
Nhưng mà quá Amtrễ để cho anh nhận ra, Em cùng người Fmmới dắt tay vào vườn hoa.
Và em từng Cnói em chẳng mãi đâm đầu, vào một thằng Emđiên sẽ chỉ khiến em ưu sầu,
Giờ ngồi trong Amgóc khóc lóc cho niềm đau, vì anh chẳng Fmxứng để yêu...
Nhìn tia nắng Ckia tan ra Chẳng yên giống Emnhư hôm qua,
Liệu mưa sẽ Ammang cô đơn kia bủa vây, Làm cho chúng Fmta sẽ chẳng bao giờ thấy
Liệu trong trái Ctim hôm sau còn mang bức Emtranh bên nhau
Nhờ mưa cuốn Amtrôi đi những gam màu ấy, Để cho bức Fmtranh chẳng còn ai nhìn thấy.
C...Em..."Anh xin Amlỗi vì cơn mưa đã Fmqua
Mà sao giữa chúng ta đã chẳng còn lại Cgì"
Rằng chuyện tình yêu, chẳng Amgiống như mông đợi,
Người ta đã cất lên lời, một Fmtiếng chia tay đau thật đau.
CAi ai cũng hiểu nếu chỉ là một thằng nhóc, thì biết Emgì về tình yêu ?
Muôn nơi dù muôn kiểu, thôi cứ Amkhóc cho một lần,
Niềm đau sẽ nhân vạn lần, nếu cứ Fmtrốn tránh mãi những tổn thương.
Rồi nó Cbước đi, Dù lệ đắng khóe mi, Mọi lời Emnói bỗng nhiên trong đầu nó ít đi
Nó không Ambiết nó phải đi về đâu? Về đâu Fmmới ôm hết những ưu sầu
Nhìn tia nắng Ckia tan ra Chẳng yên giống Emnhư hôm qua,
Liệu mưa sẽ Ammang cô đơn kia bủa vây, Làm cho chúng Fmta sẽ chẳng bao giờ thấy
Liệu trong trái Ctim hôm sau còn mang bức Emtranh bên nhau
Nhờ mưa cuốn Amtrôi đi những gam màu ấy, Để cho bức Fmtranh chẳng còn ai nhìn thấy.
Và Canh cũng giống như thằng nhóc, Mãi tìm Emkiếm một nơi là tự do
Rồi quên Ammất anh đánh rơi những gì Dù ngày Fmmai anh có làm được chi ?
Kia là giọt Csương đang lắng trên mái nhà, Anh vội níu Emkéo những thứ đã từng là,
Nhưng mà quá Amtrễ để cho anh nhận ra, Em cùng người Fmmới dắt tay vào vườn hoa.
Và em từng Cnói em chẳng mãi đâm đầu, vào một thằng Emđiên sẽ chỉ khiến em ưu sầu,
Giờ ngồi trong Amgóc khóc lóc cho niềm đau, vì anh chẳng Fmxứng để yêu...
Nhìn tia nắng Ckia tan ra Chẳng yên giống Emnhư hôm qua,
Liệu mưa sẽ Ammang cô đơn kia bủa vây, Làm cho chúng Fmta sẽ chẳng bao giờ thấy
Liệu trong trái Ctim hôm sau còn mang bức Emtranh bên nhau
Nhờ mưa cuốn Amtrôi đi những gam màu ấy, Để cho bức Fmtranh chẳng còn ai nhìn thấy.
C...Em..."Anh xin Amlỗi vì cơn mưa đã Fmqua
Mà sao giữa chúng ta đã chẳng còn lại Cgì"