Một chiều bình [G]yên là thế Cafe quán [Em]quen vắng người Từng sợi nắng vàng [C]khẽ vươn qua những hàng cây và cơn gió [A7]vi vu trên phố [D7]dài Rồi em ngồi [G]đó lặng lẽ bờ môi xinh tóc [Em]mây dịu dàng Từ giây phút cặp [C]mắt đôi ta khẽ chạm nhau làm con tim [A7]em thổn thức ngất [D7]ngây   Dường [F]như em đã gặp [G]anh trong những giấc [C]mơ...